- Hôm trước bác bảo nếu có công văn đóng dấu đỏ của cấp có thẩm quyền gửi bác thì bác mới xét lại chủ trương thành lập “Quỹ Hỗ trợ Dân chủ Việt Nam”; cấp trên bảo bác phải có thư xin thì mới có công văn trả lời.
- Tôi có xin mở công ty quốc doanh hoặc xin được làm quan chức đâu
- Thành thật khuyên bác đừng làm, lôi thôi lắm.
- Vâng, để tôi đắn đo giữa lương tâm với sự hèn yếu của tuổi già
- Mà bác thấy đấy, những người mà bác gọi là tù nhân lương tâm có khổ sở hơn những tù nhân khác đâu, sao bác không quan tâm tới những người khác?
- Tù nhân lương tâm là những người vì lương tâm mà bị tù. Tôi chỉ quen biết những người này. Nghe họ đến kể về những ngày tù tội tôi không cầm được nước mắt. Khi ở trong tù tôi được ăn ở sướng hơn hẳn họ mà tôi đã tuyệt thực đến 12 ngày, còn định đập đầu vào tường tự tử …
Những người như Phạm Hồng Sơn, Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân …. nếu không bị tù thì bây giờ họ làm cho công ty hoặc cơ quan nước ngoài lương tháng ít nhất nghìn đô, Nguyễn Vũ Bình không làm cho Tạp chí Cộng sản thì làm báo khác cũng mươi triệu là ít …. Vậy mà bây giờ họ thất cơ lỡ vận, trong khi cùng trang lứa con ông cháu cha thì trở thành đại gia ném tiền qua cửa sổ …
- Dẫu sao bác cũng không nên làm đâu bác ạ! Đọc Tiếp...